Tác giả: HPG News
Thứ hai, 26-09-2022 | 5:00pm
“Hòa Phát – 30 năm tôi kể”: Hành trình “thép”
Bài dự thi: Hành trình “thép”
Tác giả: Nguyễn Đăng Hiệu, Nhân viên công nghệ (tổ điều nhiệt), Nhà máy luyện cốc, Công ty CP Thép Hòa Phát Dung Quất
Ngày 05/09/2019, lần đầu tiên được khoác trên mình đồng phục công nhân Hòa Phát, tôi biết đây là dấu ấn đầu tiên của hành trình “thép”.
Những bỡ ngỡ, những con người xa lạ, những bước chân rụt rè là những gì tôi nghĩ khi chuẩn bị bước vào đây. Nhưng không, đó là nụ cười nồng hậu và cái vỗ vai của người anh Tổ trưởng “Chào mừng người anh em gia nhập Hòa Phát”. Đó là những buổi học lí thuyết đầy tiếng cười, tiếng vỗ tay, những câu chuyện được kể của người anh cấp trên, là những ngày học thực hành với đôi bàn tay lúng túng được ân cần chỉ dạy, là những anh em mới gặp mà ngỡ như đã quen từ rất lâu.
Từ một đứa không biết gì mà giờ đây tôi đã gắn bó với mái nhà Hòa Phát gần ba năm, tuy ngắn mà dài, tuy dài mà ngắn. Gần ba năm là chuỗi hành trình nhìn Hòa Phát ngày càng lớn mạnh và đi xa hơn, gặt hái được nhiều thành công hơn trên con đường vươn tầm thế giới. Nơi đây như là nhà của tôi, và hơn hết cái tình người nơi đây ấm áp như được nằm trong vòng tay của mẹ. Có lẽ với nhiều người ngoài kia, chốn công nhân vốn là nơi tranh giành, đấu đá, là sự bức ép của cấp trên, là bóc lột sức lao động hay những bữa ăn chỉ thấy nước lèo và mớ rau xanh chấm mắm…nhưng không, ở đây tôi thấy mình thật sự là những đứa con.
Có những lúc làm ca đêm, ngước nhìn về xa kia tôi nghĩ “Hòa Phát to lớn thật, cứng cáp thật” ôm trọn hàng ngàn anh em công nhân từ bắc chí nam. Tuy không cùng nhau qua 30 năm găn bó nhưng gần 3 năm cũng đủ để tôi thấy Hòa Phát “tình” như thế nào và “thép” ra sao. “Thép” ngay trong chính cấp lãnh đạo, quản lí cho đến từng công nhân viên.
“Im lặng là vàng. Im lặng mà làm là thép”. Mỗi giây mỗi phút làm việc với một cái đầu thép, một tinh thần thép. Mỗi người công nhân trong đại gia đình ngày càng được học hỏi, hoàn thiện mình hơn để luôn giữ vững phong độ “thép” trong mọi hoàn cảnh.
Chắc chắn mỗi cán bộ công nhân viên đã và đang làm tại Hòa Phát sẽ không bao giờ quên được những bữa ăn với đầy đủ dinh dưỡng. Khay thức ăn tú hụ được nhà bếp chuẩn bị không chỉ có cơm, cá bình thường mà nó còn có cả “tình” yêu thương. Anh không ăn miếng thịt thì anh sớt cho tôi, tôi cho lại anh miếng cá, hộp sữa này nhiều quá tôi không uống hết, mình chia đôi…Nếu hôm nào làm việc mà anh cảm thấy mệt quá thì đã có anh em chúng tôi luôn sẵn sàng san sẻ công việc với anh, kể cho nhau nghe về những chuyện trong cuộc sống, trong gia đình và trong chính Hòa Phát rồi cùng nhau cười đùa như những đứa trẻ. Cũng có đôi lần tranh luận nhau vì những chuyện linh tinh tưởng chừng như xa cách nhưng rồi mọi thứ vẫn đâu vào đó, vẫn hòa giải và làm việc cùng nhau, rồi cùng nhau hát “anh em chúng ta là chung một nhà, anh em chúng ta cùng nhau hoan ca..”.
Cái “tình” ấy không chỉ gói gọn trong nội bộ mà nó được san sẻ rộng lớn trong đợt dịch Covid 19 diễn ra trong thời gian dài vừa qua tới anh em ở mọi miền. Có những giọt nước mắt vì nhớ nhà, nhớ vợ con của anh em công nhân phải ở lại công ty trong hơn tháng trời nhưng với sự đối đãi của của cấp quản lý, lời hỏi thăm động viên thì những nỗi nhớ ấy cũng hóa thành động lực. Động lực để phấn đấu, cố gắng làm việc vì Hòa Phát và vì mỗi chúng ta.
Và rồi cứ nghĩ đại dịch qua đi thì cuộc hành trình “tình” ấy cũng dừng lại nhưng ngược lại nó lại được lan tỏa đi xa hơn và nhiều hơn. Những mái nhà tình nghĩa được dựng nên đầy ắp tình người cho những hộ gia đình khó khăn góp phần chia sẻ và tiếp thêm động lực cho bà con vươn lên trong cuộc sống. Những chiếc máy ECMO tim, phổi nhân tạo được trợ cấp cho bệnh viện giúp bệnh nhân kịp thời cấp cứu, tăng thêm cơ hội sống. Hay đơn giản hơn là những buổi ra quân tình nguyện trồng cây xanh, vệ sinh rác tại bờ biển…vì một môi trường xanh, sạch, đẹp.
Dẫu biết hành trình “thép” là một cuộc hành trình dài và gian nan nhưng những điều tưởng như nhỏ nhặt ấy lại góp thành một những thứ lớn lao. Thay cho mỗi lời động viên là những món quà đến từ ban lãnh đạo để anh em phấn đấu, những buổi liên hoan sau giờ làm mệt nhọc. Đặc biệt là bằng khen dành cho con cái của chính anh em công nhân viên tại nhà máy. Rất nhiều và rất nhiều điều tươi đẹp ở đây mà mỗi khi ai hỏi đến thì tôi luôn tự hào để nói rằng “Tôi là công nhân thép Hòa Phát”. Không biết tương lai như thế nào, nhưng hiện tại với tôi Hòa Phát là nhà và anh em công nhân chúng tôi là gia đình. Mong rằng trong cuộc hành trình “thép” sau này sẽ luôn có tôi và có chúng ta, dù bạn đang gặp khó khăn thì tôi vẫn bên bạn cùng bạn vượt qua chặng đường này.
Thép là Hòa Phát và Hòa Phát có tôi!