Tác giả: N Hải
Thứ sáu, 15-08-2025 | 11:00am
Bước ra ánh sáng – Hành trình thay đổi của người thợ Hòa Phát
Vòng thi Chung kết toàn quốc Hội thi tay nghề giỏi Tập đoàn Hòa Phát lần thứ nhất – năm 2025, có hàng trăm gương mặt thí sinh đến từ ba miền Bắc – Trung – Nam. Trong biển áo đồng phục của Hòa Phát ấy, có một người đàn ông dáng cao gầy, ánh mắt pha lẫn hồi hộp và quyết tâm – đó là Trần Lê Trịnh, Nhân viên cơ khí Nhà máy Cơ điện 2.

Bước ra ánh sáng – Hành trình thay đổi của người thợ giỏi Hòa Phát
Trần Lê Trịnh không phải mẫu người “nổi bật” ở Công ty, ngày thường, anh ít nói, chỉ chuyên tâm vào ca làm, hết giờ thì về thẳng về nhà. Với đồng nghiệp, anh là người cần mẫn, cẩn thận, nhưng chưa bao giờ thấy anh đứng giữa đám đông để chia sẻ hay thể hiện bản thân. Thậm chí, những buổi họp tổ, anh cũng thường ngồi lặng yên, nghe nhiều hơn nói.
Bước ngoặt đến vào một buổi chiều cuối tháng 5. Tổ trưởng thông báo: “Trịnh, Đơn vị chọn cậu tham gia đội thi tay nghề năm nay đấy. Chuẩn bị nhé!”
Tin ấy như một làn gió mát thổi tới anh. Cảm giác đầu tiên là vui sướng vì được công nhận. Nhưng ngay sau đó là… lo lắng. “Tôi chưa từng thi cử gì lớn lao như vậy. Lỡ làm sai trước mọi người thì xấu hổ lắm,” anh nhớ lại, nở nụ cười hiền hậu.
Những ngày luyện tập – mồ hôi và sự thay đổi
Kể từ hôm ấy, lịch làm việc của Trịnh dày hơn. Ban ngày ca làm vẫn đều đặn. Tan ca, thay vì về nhà nghỉ ngơi, anh nán lại xưởng luyện thao tác, mày mò đọc tài liệu kỹ thuật, hỏi đồng nghiệp những mẹo nhỏ mà sách không ghi. Đôi bàn tay vốn đã chai sần nay càng thêm thô ráp vì cầm dụng cụ hàng giờ liền.
Có hôm, đồng hồ chỉ hơn 11 giờ đêm mà ánh đèn góc xưởng vẫn sáng. “Tôi tập cho tới khi thao tác không cần nghĩ, cơ thể tự động làm đúng,” anh nói. Lúc ấy, anh không nhận ra mình đang thay đổi – từ một người hay ngại đám đông thành một chiến binh kiên trì hướng tới mục tiêu.
Sự thay đổi còn đến từ những buổi tập cùng đội. Anh buộc phải nói nhiều hơn, trao đổi ý tưởng, tranh luận giải pháp. Ban đầu, câu nói của anh ngập ngừng, nhỏ nhẹ, nhưng dần dần, giọng nói trở nên chắc chắn và tự tin hơn.
Khoảnh khắc thi đấu – vượt qua chính mình
Ngày thi chính thức. Không gian thi sôi động, tiếng cổ vũ hòa lẫn tiếng máy móc. Trịnh tiến lên bàn bốc thăm, lựa chọn khu vực thi của mình. Trước khi bước vào vị trí, anh khẽ hít một hơi thật sâu, như gom hết sự bình tĩnh và quyết tâm vào khoảnh khắc này. Giờ đây, trước mắt mọi người không còn là người đàn ông trầm lặng của ngày thường, mà là người thợ với ánh mắt kiên định, toàn bộ tâm trí dồn vào từng thao tác. Đôi tay anh chắc nịch, dứt khoát, nhịp điệu làm việc chuẩn xác đến từng chi tiết.
Anh Trần Lê Trịnh giải nhất nội dung thi M02 Hàn Hồ quang cá nhân
“Tôi tự nhủ, chỉ cần dốc hết khả năng để làm tốt nhất. Giải thưởng có ý nghĩa, nhưng điều quan trọng hơn là khi bước xuống sân thi, mình không mang theo sự nuối tiếc,” anh chia sẻ.
Khi tiếng còi kết thúc vang lên, anh chậm rãi tháo đôi găng tay, để lộ những ngón tay rám nắng và đầy dấu vết lao động. Mồ hôi chảy thành dòng trên gương mặt, nhưng nụ cười của anh thì rạng rỡ hơn bao giờ hết. Anh hiểu, mình vừa chinh phục được rào cản lớn nhất – nỗi sợ của chính mình.

Anh Trần Lê Trịnh cùng các đồng nghiệp
Và rồi, khoảnh khắc công bố kết quả như vỡ òa cảm xúc. Tên anh Trịnh vang lên cho vị trí quán quân nội dung thi M02 – Hàn Hồ quang cá nhân. Tiếng vỗ tay, tiếng reo hò vang dội khắp khán đài. Nhưng với anh, Chiếc huy chương ấy không chỉ là minh chứng cho kỹ năng, mà còn là dấu ấn của một hành trình trưởng thành – dám bước ra khỏi vùng an toàn, dám thử thách và để mọi người nhìn thấy trọn vẹn khả năng của mình.
“Từ hôm nay, tôi sẽ không còn e ngại khi đứng trước đám đông. Tôi thấy mình trưởng thành, tự tin hơn. Và quan trọng nhất, tôi nhận ra: con người hoàn toàn có thể thay đổi, miễn là dám bắt đầu,” anh Trịnh chia sẻ, ánh mắt lấp lánh niềm tự hào.
Hội thi khép lại, nhưng câu chuyện của anh vẫn tiếp tục được nhắc đến như một lời nhắc nhở: Thay đổi bản thân chưa bao giờ là muộn. Chỉ cần dũng cảm bước một bước đầu tiên, cả một con đường mới sẽ mở ra trước mắt.